Medication Adherence in Hypertension: Insights from the TEAMLET Cluster Randomized Clinical Trial and Related Advances

Medication Adherence in Hypertension: Insights from the TEAMLET Cluster Randomized Clinical Trial and Related Advances

Highlights

  • Medication adherence remains a critical but underrecognized challenge in hypertension management, affecting approximately half of patients.
  • The TEAMLET pragmatic cluster RCT employed linked electronic health record and pharmacy data combined with team-based care but did not improve adherence or blood pressure control compared to usual care.
  • Pharmacist-led digital health interventions and theory-based behavioral strategies show promise in improving adherence, emphasizing personalization and patient engagement.
  • Procedural approaches, such as renal denervation, offer adherence-independent alternatives but necessitate appropriate patient selection and optimization of medical therapy.

Background

Hypertension affects nearly 50% of adults worldwide and is a leading contributor to cardiovascular morbidity and mortality. Despite the availability of effective antihypertensive medications, suboptimal medication adherence is prevalent, impacting treatment effectiveness and increasing cardiovascular risk. Medication nonadherence is often underrecognized in clinical practice, creating a significant gap in hypertension control. Recent technological advances have enabled scalable linkage between electronic health records (EHR) and pharmacy dispensing data, providing innovative opportunities to assess and address adherence at the point of care. However, the clinical utility and impact of multifaceted adherence interventions in pragmatic, real-world settings remain to be fully delineated.

Key Content

TEAMLET Trial: Design and Findings

TEAMLET (Leveraging Electronic Health Record Technology and Team Care to Address Medication Adherence) was a pragmatic, two-arm cluster randomized clinical trial conducted between October 2022 and November 2024 across 10 primary care sites in New York. It enrolled 1726 adults with uncontrolled hypertension and low medication adherence (defined as a proportion of days covered [PDC]<80%). The intervention integrated (1) automated identification of nonadherent patients using linked EHR-pharmacy data at the visit; (2) prompts for medical assistants to screen for adherence barriers; (3) clinical decision support alerts to primary care physicians and nurse practitioners highlighting adherence barriers; and (4) facilitated adherence discussions between clinicians and patients. Usual care served as the comparator.

Baseline mean PDC was approximately 33%, increasing to about 51% in the intervention group and 53% in the control group at 12-month follow-up. Importantly, there was no statistically significant difference between groups in the absolute change in PDC (adjusted difference -0.15 percentage points; 95% CI, -4.06 to 3.76). Systolic blood pressure changes and rates of patients achieving ≥80% adherence were also similar, indicating the intervention did not improve medication adherence or blood pressure control.

These findings underscore the complexity of medication adherence, suggesting that identification and clinician prompts alone may be insufficient to overcome multifactorial adherence barriers in hypertension management.

Complementary Evidence: Digital Health and Behavioral Approaches

Systematic reviews of pharmacist-led digital health interventions (telephone, web, mobile-based) report significant improvements in medication adherence and reductions in blood pressure (J Multidiscip Healthc. 2025;14:5275-5287). Success factors include intervention frequency, personalization, and patient engagement. Analogously, theory-based behavioral interventions employing Social Cognitive Theory or Transtheoretical Model have demonstrated efficacy in enhancing adherence in primary care and community settings, although methodological heterogeneity and risk of bias remain challenges (J Prev Med Public Health. 2025;58(4):348-359).

These studies advocate for tailored, patient-centered strategies that address individual barriers beyond mere identification, incorporating motivational and educational components.

Alternative and Adjunctive Strategies: Procedural and Fixed-Dose Combinations

Renal denervation (RDN), an FDA-approved interventional therapy, lowers blood pressure independent of medication adherence and shows safety and efficacy in patients across hypertension severity spectrums (Nat Rev Cardiol. 2025;22(9):664-674; Am J Hypertens. 2025). While appropriate patient selection and optimization of medical regimens remain essential, RDN offers a promising adjunct for patients with true resistant hypertension or suboptimal adherence.

Fixed-dose combination (FDC) therapies, such as rosuvastatin plus clopidogrel, have demonstrated high adherence rates (95.5%) and favorable perceived efficacy and tolerability in real-world settings, suggesting simplification of regimens may improve adherence (Cureus. 2025;17(8):e89471).

Real-World Adherence Patterns and Sociodemographic Influences

Analysis of adherence in pragmatic trials involving older adults demonstrated a 30% nonadherence rate (medication possession ratio <80%), with lower adherence observed in Black patients, urban residents, and those with comorbidities (J Clin Med. 2025;14(16):5695). These data highlight the need to address social determinants of health and tailor interventions regionally and demographically.

Expert Commentary

The TEAMLET trial provides pivotal evidence that automated identification of hypertensive medication nonadherence paired with team-based care and clinical decision support does not necessarily translate into improved adherence or blood pressure control. This may reflect the multifaceted, dynamic nature of adherence, which encompasses behavioral, social, economic, and systemic factors not fully addressed by the intervention.

Comparatively, digital health technologies and behavioral theories offer more personalized frameworks, yet their efficacy hinges on sustained patient engagement and resource-intensive support, which may limit scalability in diverse settings. Importantly, real-world data underscore inequities in adherence related to race, socioeconomic status, and health complexity, necessitating tailored approaches.

Mechanistically, adherence facilitators involve addressing forgetfulness, medication side effects, health literacy, and psychosocial stressors. Hence, interventions must combine technological identification with in-depth patient-centered counseling, motivational enhancement, and structural support.

From a translational perspective, incorporation of fixed-dose combination regimens and novel procedural therapies like renal denervation provide alternative paradigms potentially circumventing adherence challenges. Nonetheless, these approaches require careful patient selection, shared decision-making, and robust health system integration.

Guidelines continue to emphasize the primacy of optimizing adherence through multifaceted interventions before advancing to procedural adjuncts. The heterogeneity of adherence barriers mandates flexibility and integration across clinical, behavioral, and technological domains.

Conclusion

Medication nonadherence remains a formidable barrier to optimal hypertension control despite advances in technology and care models. The TEAMLET trial’s finding of no improvement in adherence or blood pressure with a linked EHR-pharmacy data and team-based care intervention underscores the complexity of adherence behaviors.

Emerging evidence supports the incorporation of personalized digital health interventions, behavioral theory-driven frameworks, and regimen simplification to enhance adherence. Adjunctive procedural therapies like renal denervation offer options independent of adherence but require appropriate clinical use.

Future research should focus on integrating mechanistically informed, personalized adherence interventions with considerations of social determinants and health system capabilities, alongside evaluation of cost-effectiveness and long-term outcomes to optimize hypertension management globally.

References

  • Blecker S, et al. Medication Adherence in Hypertension: A Cluster Randomized Clinical Trial. JAMA Cardiol. 2025;10(9):914-921. PMID: 40632527.
  • Bhatt DL, et al. Renal denervation for hypertension. Nat Rev Cardiol. 2025;22(9):664-674. PMID: 39743561.
  • Chan A, et al. Pharmacist-Led Digital Health Interventions to Improve Treatment Outcomes in Patients with Hypertension – A Systematic Review. J Multidiscip Healthc. 2025;18:5275-5287. PMID: 40900718.
  • Sreenivasan S, et al. Effectiveness of Pharmacist-Led Intervention on Medication Adherence in Chronic Diseases: A Systematic Review of Randomized Controlled Trials. Patient Prefer Adherence. 2025;19:2161-2178. PMID: 40726768.
  • Blecker S, et al. Medication Adherence in the Real World: Lessons from the Diuretic Comparison Project. J Clin Med. 2025;14(16):5695. PMID: 40869531.
  • Kakati D, et al. A Cost-Effective Treatment Approach Using Rosuvastatin+Clopidogrel Fixed Dose Combination (FDC) to Enhance Adherence: A Retrospective, Non-comparative, Real-World Indian Study. Cureus. 2025;17(8):e89471. PMID: 40918833.

Tuân thủ thuốc trong tăng huyết áp: Những hiểu biết từ Thử nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên theo cụm TEAMLET và các tiến bộ liên quan

Những điểm nổi bật

  • Tuân thủ thuốc vẫn là thách thức quan trọng nhưng chưa được nhận biết đầy đủ trong quản lý tăng huyết áp, ảnh hưởng đến khoảng một nửa số bệnh nhân.
  • Thử nghiệm ngẫu nhiên theo cụm thực tế TEAMLET sử dụng dữ liệu hồ sơ sức khỏe điện tử và nhà thuốc kết hợp với chăm sóc dựa trên nhóm nhưng không cải thiện tuân thủ hoặc kiểm soát huyết áp so với chăm sóc thông thường.
  • Các can thiệp y tế số do dược sĩ dẫn đầu và các chiến lược hành vi dựa trên lý thuyết cho thấy hứa hẹn trong việc cải thiện tuân thủ, nhấn mạnh cá nhân hóa và sự tham gia của bệnh nhân.
  • Các phương pháp tiếp cận quy trình, như denervation thận, cung cấp các lựa chọn độc lập với tuân thủ nhưng đòi hỏi lựa chọn bệnh nhân phù hợp và tối ưu hóa điều trị y tế.

Nền tảng

Tăng huyết áp ảnh hưởng gần 50% người lớn trên toàn thế giới và là nguyên nhân hàng đầu gây ra bệnh tim mạch và tử vong. Mặc dù có các loại thuốc hạ huyết áp hiệu quả, tuân thủ thuốc không đạt yêu cầu là phổ biến, ảnh hưởng đến hiệu quả điều trị và tăng nguy cơ tim mạch. Tuân thủ thuốc không đầy đủ thường bị bỏ qua trong thực hành lâm sàng, tạo ra một khoảng cách đáng kể trong việc kiểm soát tăng huyết áp. Các tiến bộ công nghệ gần đây đã cho phép kết nối quy mô giữa hồ sơ sức khỏe điện tử (EHR) và dữ liệu phân phối thuốc, cung cấp cơ hội đổi mới để đánh giá và giải quyết tuân thủ tại điểm chăm sóc. Tuy nhiên, tính hữu ích lâm sàng và tác động của các can thiệp tuân thủ đa phương tiện trong các bối cảnh thực tế, thực tế vẫn chưa được xác định rõ ràng.

Nội dung chính

Thử nghiệm TEAMLET: Thiết kế và Kết quả

TEAMLET (Sử dụng Công nghệ Hồ sơ Sức khỏe Điện tử và Chăm sóc Nhóm để Giải quyết Tuân thủ Thuốc) là một thử nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên theo cụm thực tế hai cánh tay được tiến hành từ tháng 10 năm 2022 đến tháng 11 năm 2024 tại 10 trung tâm chăm sóc ban đầu ở New York. Thử nghiệm này đã tuyển chọn 1726 người lớn có huyết áp không kiểm soát và tuân thủ thuốc thấp (được định nghĩa là tỷ lệ ngày được bao phủ [PDC]<80%). Can thiệp bao gồm (1) nhận dạng tự động các bệnh nhân không tuân thủ sử dụng dữ liệu EHR-nhà thuốc kết hợp tại thời điểm thăm khám; (2) nhắc nhở các trợ lý y tế sàng lọc các rào cản tuân thủ; (3) cảnh báo hỗ trợ quyết định lâm sàng cho bác sĩ chăm sóc ban đầu và điều dưỡng viên cao cấp nổi bật các rào cản tuân thủ; và (4) thảo luận tuân thủ được hỗ trợ giữa bác sĩ và bệnh nhân. Chăm sóc thông thường được dùng làm đối chứng.

Trung bình PDC ban đầu là khoảng 33%, tăng lên khoảng 51% trong nhóm can thiệp và 53% trong nhóm đối chứng sau 12 tháng theo dõi. Quan trọng là, không có sự khác biệt thống kê đáng kể giữa các nhóm về sự thay đổi tuyệt đối của PDC (hiệu chỉnh sự khác biệt -0.15 điểm phần trăm; KTC 95%, -4.06 đến 3.76). Sự thay đổi huyết áp tâm thu và tỷ lệ bệnh nhân đạt ≥80% tuân thủ cũng tương tự, cho thấy can thiệp không cải thiện tuân thủ thuốc hoặc kiểm soát huyết áp.

Những kết quả này nhấn mạnh sự phức tạp của tuân thủ thuốc, cho thấy việc nhận dạng và nhắc nhở bác sĩ có thể không đủ để vượt qua các rào cản tuân thủ đa yếu tố trong quản lý tăng huyết áp.

Bằng chứng bổ sung: Y tế số và Tiếp cận Hành vi

Các đánh giá hệ thống về các can thiệp y tế số do dược sĩ dẫn đầu (qua điện thoại, web, di động) báo cáo những cải thiện đáng kể về tuân thủ thuốc và giảm huyết áp (J Multidiscip Healthc. 2025;14:5275-5287). Các yếu tố thành công bao gồm tần suất can thiệp, cá nhân hóa và sự tham gia của bệnh nhân. Tương tự, các can thiệp hành vi dựa trên lý thuyết như Lý thuyết Nhận thức Xã hội hoặc Mô hình Đa giai đoạn đã chứng minh hiệu quả trong việc nâng cao tuân thủ trong các môi trường chăm sóc ban đầu và cộng đồng, mặc dù dị ứng học thuật và nguy cơ sai lệch vẫn là thách thức (J Prev Med Public Health. 2025;58(4):348-359).

Các nghiên cứu này ủng hộ các chiến lược cá nhân hóa, hướng đến bệnh nhân, giải quyết các rào cản cá nhân ngoài việc chỉ nhận dạng, bao gồm các thành phần động viên và giáo dục.

Các Chiến lược Thay thế và Phụ trợ: Quy trình và Kết hợp liều cố định

Denervation thận (RDN), một liệu pháp can thiệp được FDA phê duyệt, giảm huyết áp độc lập với tuân thủ thuốc và cho thấy an toàn và hiệu quả ở bệnh nhân trong nhiều mức độ nghiêm trọng của tăng huyết áp (Nat Rev Cardiol. 2025;22(9):664-674; Am J Hypertens. 2025). Mặc dù việc lựa chọn bệnh nhân phù hợp và tối ưu hóa các phác đồ y tế vẫn là quan trọng, RDN cung cấp một phương án phụ trợ hứa hẹn cho bệnh nhân có tăng huyết áp thực sự kháng trị hoặc tuân thủ không đạt yêu cầu.

Các liệu pháp kết hợp liều cố định (FDC) như rosuvastatin cộng clopidogrel đã chứng minh tỷ lệ tuân thủ cao (95.5%) và hiệu quả và khả năng chịu đựng tốt trong các bối cảnh thực tế, cho thấy việc đơn giản hóa các phác đồ có thể cải thiện tuân thủ (Cureus. 2025;17(8):e89471).

Mô hình Tuân thủ Thực tế và Ảnh hưởng Xã hội-Dân số

Phân tích tuân thủ trong các thử nghiệm thực tế liên quan đến người lớn tuổi đã chứng minh tỷ lệ không tuân thủ 30% (tỷ lệ sở hữu thuốc <80%), với tỷ lệ tuân thủ thấp hơn được quan sát ở bệnh nhân da đen, cư dân thành thị và những người mắc bệnh kèm theo (J Clin Med. 2025;14(16):5695). Những dữ liệu này nhấn mạnh nhu cầu giải quyết các yếu tố xác định sức khỏe xã hội và tùy chỉnh các can thiệp theo khu vực và dân số.

Bình luận của Chuyên gia

Thử nghiệm TEAMLET cung cấp bằng chứng then chốt rằng việc nhận dạng tự động không tuân thủ thuốc tăng huyết áp kết hợp với chăm sóc dựa trên nhóm và hỗ trợ quyết định lâm sàng không nhất thiết dẫn đến cải thiện tuân thủ hoặc kiểm soát huyết áp. Điều này có thể phản ánh bản chất đa phương diện, động của tuân thủ, bao gồm các yếu tố hành vi, xã hội, kinh tế và hệ thống không được giải quyết đầy đủ bởi can thiệp.

So sánh, các công nghệ y tế số và lý thuyết hành vi cung cấp các khung công cụ cá nhân hóa hơn, nhưng hiệu quả của chúng phụ thuộc vào sự tham gia bền vững của bệnh nhân và hỗ trợ tiêu tốn nhiều nguồn lực, có thể hạn chế khả năng mở rộng trong các bối cảnh đa dạng. Quan trọng là, dữ liệu thực tế nhấn mạnh sự bất bình đẳng trong tuân thủ liên quan đến chủng tộc, địa vị kinh tế và độ phức tạp sức khỏe, đòi hỏi các can thiệp tùy chỉnh.

Từ góc độ cơ chế, các yếu tố hỗ trợ tuân thủ bao gồm giải quyết quên uống thuốc, tác dụng phụ của thuốc, hiểu biết về sức khỏe và các yếu tố căng thẳng tâm lý-xã hội. Do đó, các can thiệp phải kết hợp việc nhận dạng công nghệ với tư vấn sâu hướng đến bệnh nhân, tăng cường động viên và hỗ trợ cấu trúc.

Từ góc độ chuyển dịch, việc tích hợp các phác đồ kết hợp liều cố định và các liệu pháp quy trình mới như denervation thận cung cấp các mô hình thay thế có thể tránh được các thách thức tuân thủ. Tuy nhiên, các phương pháp này yêu cầu lựa chọn bệnh nhân cẩn thận, quyết định chia sẻ và tích hợp mạnh mẽ hệ thống y tế.

Hướng dẫn tiếp tục nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tối ưu hóa tuân thủ thông qua các can thiệp đa phương diện trước khi chuyển sang các phương pháp phụ trợ quy trình. Sự đa dạng của các rào cản tuân thủ đòi hỏi tính linh hoạt và tích hợp trong các lĩnh vực lâm sàng, hành vi và công nghệ.

Kết luận

Không tuân thủ thuốc vẫn là rào cản đáng kể đối với việc kiểm soát tăng huyết áp tối ưu, mặc dù có những tiến bộ về công nghệ và mô hình chăm sóc. Kết quả của Thử nghiệm TEAMLET về không cải thiện tuân thủ hoặc huyết áp với can thiệp dữ liệu EHR-nhà thuốc kết hợp và chăm sóc dựa trên nhóm nhấn mạnh sự phức tạp của hành vi tuân thủ.

Bằng chứng mới hỗ trợ việc tích hợp các can thiệp y tế số cá nhân hóa, các khung công cụ dựa trên lý thuyết hành vi và đơn giản hóa phác đồ để cải thiện tuân thủ. Các liệu pháp phụ trợ quy trình như denervation thận cung cấp các lựa chọn độc lập với tuân thủ nhưng yêu cầu sử dụng lâm sàng phù hợp.

Nghiên cứu trong tương lai nên tập trung vào việc tích hợp các can thiệp tuân thủ cá nhân hóa dựa trên cơ chế, xem xét các yếu tố xác định sức khỏe xã hội và khả năng của hệ thống y tế, cùng với việc đánh giá hiệu quả về chi phí và kết quả dài hạn để tối ưu hóa quản lý tăng huyết áp trên toàn cầu.

Tài liệu tham khảo

  • Blecker S, et al. Tuân thủ thuốc trong tăng huyết áp: Một Thử nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên theo cụm. JAMA Cardiol. 2025;10(9):914-921. PMID: 40632527.
  • Bhatt DL, et al. Denervation thận cho tăng huyết áp. Nat Rev Cardiol. 2025;22(9):664-674. PMID: 39743561.
  • Chan A, et al. Các can thiệp y tế số do dược sĩ dẫn đầu để cải thiện kết quả điều trị ở bệnh nhân tăng huyết áp – Một đánh giá hệ thống. J Multidiscip Healthc. 2025;18:5275-5287. PMID: 40900718.
  • Sreenivasan S, et al. Hiệu quả của can thiệp do dược sĩ dẫn đầu đối với tuân thủ thuốc trong các bệnh mãn tính: Một đánh giá hệ thống của các thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng. Patient Prefer Adherence. 2025;19:2161-2178. PMID: 40726768.
  • Blecker S, et al. Tuân thủ thuốc trong thực tế: Bài học từ Dự án So sánh Liệu pháp Bổ sung Thủy lợi. J Clin Med. 2025;14(16):5695. PMID: 40869531.
  • Kakati D, et al. Một phương pháp điều trị hiệu quả về chi phí sử dụng Rosuvastatin+Clopidogrel kết hợp liều cố định (FDC) để tăng cường tuân thủ: Một nghiên cứu thực tế không so sánh, hồi cứu ở Ấn Độ. Cureus. 2025;17(8):e89471. PMID: 40918833.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *