Nhấn mạnh
- Chế độ ăn giàu protein, có hoặc không có tập luyện sức mạnh, không làm tăng các chỉ số căng thẳng oxy hóa ở người cao tuổi.
- Tập luyện sức mạnh riêng lẻ không gây ra tác động tiêu cực đến các thông số máu hoặc căng thẳng oxy hóa.
- Mức urea và nitrogen urea máu tăng lên trong nhóm ăn giàu protein vẫn nằm trong phạm vi bình thường.
- Phụ nữ có sự thay đổi nhiều hơn về các chỉ số căng thẳng oxy hóa, có thể liên quan đến những thay đổi do mãn kinh ảnh hưởng đến khả năng phòng vệ chống oxy hóa.
Nền tảng nghiên cứu và gánh nặng bệnh tật
Dân số toàn cầu đang già đi nhanh chóng, dẫn đến tỷ lệ mắc các tình trạng liên quan đến tuổi tác như teo cơ tăng lên. Teo cơ được định nghĩa là mất dần khối lượng và chức năng cơ bắp theo thời gian. Teo cơ góp phần đáng kể vào tình trạng yếu đuối, ngã, tàn tật và giảm chất lượng cuộc sống ở người cao tuổi. Một nguyên nhân chính là hoạt động thể chất ít đi, điều này thường tăng lên khi già đi. Bằng chứng cho thấy cả tập luyện sức mạnh và lượng protein ăn vào đủ là những chiến lược quan trọng để đối phó với teo cơ bằng cách bảo tồn hoặc cải thiện khối lượng và chức năng cơ bắp.
Tuy nhiên, vẫn còn những lo ngại về tác động tiêu cực tiềm ẩn của chế độ ăn giàu protein, đặc biệt là liên quan đến căng thẳng oxy hóa. Căng thẳng oxy hóa xuất phát từ sự mất cân bằng giữa sản xuất các loài oxy phản ứng (ROS) và khả năng phòng vệ chống oxy hóa, góp phần vào tổn thương tế bào và nhiều bệnh lý liên quan đến tuổi tác. Một số nghiên cứu đề xuất rằng việc tiêu thụ nhiều protein có thể làm tăng các quá trình oxy hóa. Đồng thời, vận động thể chất điều chỉnh các chỉ số căng thẳng oxy hóa, nhưng tác động tổng thể của việc kết hợp chế độ ăn giàu protein với tập luyện sức mạnh đối với căng thẳng oxy hóa ở người cao tuổi vẫn chưa rõ ràng.
Việc giải quyết khoảng trống kiến thức này là cần thiết để đưa ra các khuyến nghị dinh dưỡng và vận động dựa trên bằng chứng cho người cao tuổi, nhằm thúc đẩy lão hóa khỏe mạnh mà không gây ra tổn thương oxy hóa không mong muốn.
Thiết kế nghiên cứu
Nghiên cứu NutriAging là một thử nghiệm ngẫu nhiên kiểm soát đơn mù kéo dài 17 tuần, nhằm khảo sát tác động của lượng protein ăn vào có hoặc không có tập luyện sức mạnh đối với các chỉ số căng thẳng oxy hóa ở người cao tuổi. Nghiên cứu tuyển chọn 116 nam và nữ, chia thành ba nhóm:
– Nhóm đối chứng (CON): duy trì lượng protein ăn vào thông thường.
– Nhóm Protein Đủ (RP): nhận protein ở mức khuyến nghị hàng ngày.
– Nhóm Protein Cao (HP): nhận lượng protein ăn vào vượt quá mức khuyến nghị.
Trong 6 tuần đầu tiên, các can thiệp dinh dưỡng được thực hiện mà không có vận động. Sau đó, các nhóm RP và HP trải qua chương trình tập luyện sức mạnh được giám sát trong 11 tuần tiếp theo, trong khi nhóm CON tiếp tục lượng protein ăn vào thông thường mà không có can thiệp vận động.
Mẫu máu được thu thập tại ba thời điểm: cơ bản (T1), tuần 8 (T2), và kết thúc nghiên cứu ở tuần 17 (T3). Nhiều thông số sinh hóa và chỉ số căng thẳng oxy hóa đã được phân tích, bao gồm:
– Enzyme chống oxy hóa: superoxide dismutase (SOD), glutathione peroxidase (GSH-Px), catalase (CAT)
– Chất chống oxy hóa không enzym: glutathione (GSH), glutathione disulfide (GSSG), bilirubin tự do (UCB), acid uric (UA)
– Khả năng chống oxy hóa tổng thể: ferric reducing ability potential (FRAP)
– Chỉ số tổn thương oxy hóa: malondialdehyde (MDA)
Các chỉ số này cung cấp một đánh giá toàn diện về mức độ căng thẳng oxy hóa và tình trạng phòng vệ chống oxy hóa.
Kết quả chính
Nghiên cứu đã tiết lộ một số kết quả quan trọng về lượng protein ăn vào, vận động, và căng thẳng oxy hóa ở người cao tuổi:
1. Không có sự tăng chỉ số căng thẳng oxy hóa phụ thuộc nhóm: Tất cả các chỉ số căng thẳng oxy hóa được đo đều thay đổi đáng kể theo thời gian, bất kể nhóm được phân bổ, cho thấy ảnh hưởng của các yếu tố ngoại vi hoặc theo mùa thay vì các can thiệp.
2. Lượng protein cao làm tăng urea và nitrogen urea máu (BUN): Nhóm HP có mức urea và BUN tăng đáng kể ở T2 và T3, có thể do sự phân giải protein cao hơn. Tuy nhiên, các mức này vẫn nằm trong phạm vi bình thường lâm sàng, cho thấy không có tổn thương thận.
3. Giảm bilirubin tự do (UCB) và FRAP ở HP: Cả UCB và FRAP đều thấp hơn ở nhóm HP so với nhóm đối chứng. Điều này có thể phản ánh việc sử dụng hoặc chuyển hóa tăng lên của chất chống oxy hóa do lượng protein ăn vào cao hơn, mặc dù không biểu hiện căng thẳng oxy hóa có hại.
4. Tác động theo giới tính: Phụ nữ trong nhóm HP có sự thay đổi đáng kể hơn về các chỉ số căng thẳng oxy hóa và giảm acid uric huyết thanh so với nam giới. Hiện tượng này có thể liên quan đến sự suy giảm estrogen trong giai đoạn mãn kinh, có thể làm giảm tổng hợp yếu tố chuyển bản hạt nhân 2 liên quan (NrF2), một yếu tố chuyển bản quan trọng điều hòa các enzyme chống oxy hóa nội sinh.
5. Tập luyện sức mạnh an toàn về mặt căng thẳng oxy hóa: Việc thêm vận động kháng lực vào các nhóm RP và HP không gây ra tác động tiêu cực đến căng thẳng oxy hóa hoặc các thông số máu, cho thấy sự tương thích của tập luyện sức mạnh với các phương pháp dinh dưỡng này ở người cao tuổi.
6. An toàn và dung nạp tổng thể: Không có can thiệp nào dẫn đến tác động tiêu cực có ý nghĩa lâm sàng trên các thông số sinh hóa hoặc căng thẳng oxy hóa, hỗ trợ an toàn của việc kết hợp chế độ ăn giàu protein và tập luyện sức mạnh trong dân số này.
Những kết quả này nhấn mạnh rằng mặc dù chế độ ăn giàu protein điều chỉnh một số thông số sinh hóa, chúng không làm tăng căng thẳng oxy hóa, và tập luyện sức mạnh không gây thêm gánh nặng oxy hóa ở người cao tuổi.
Bình luận chuyên gia
Nghiên cứu NutriAging cung cấp bằng chứng quý giá giải quyết những lo ngại trước đây về căng thẳng oxy hóa do protein gây ra ở người cao tuổi. Thiết kế thử nghiệm ngẫu nhiên kiểm soát nghiêm ngặt và đánh giá sinh hóa toàn diện tăng cường sự tin tưởng vào các kết quả. Đặc biệt, nghiên cứu nhấn mạnh tầm quan trọng của việc xem xét sự khác biệt theo giới tính trong đáp ứng chống oxy hóa, có thể do sự thay đổi môi trường hormon ở phụ nữ sau mãn kinh.
Từ góc độ cơ chế, việc thiếu sự tăng các chỉ số tổn thương oxy hóa mặc dù có sự tăng các chỉ số chuyển hóa protein cho thấy sự thích ứng chống oxy hóa hiệu quả hoặc các cơ chế bù đắp. Vai trò của NrF2 xứng đáng được nghiên cứu thêm, vì việc điều chỉnh nó có thể ảnh hưởng đến biểu hiện của các enzyme chống oxy hóa và khả năng chịu đựng của tế bào trong mô lão hóa.
Hạn chế bao gồm thiết kế đơn mù, tác động mùa vụ tiềm ẩn đối với các chỉ số oxy hóa, và thời gian ngắn, có thể không bắt kịp tác động dài hạn. Hơn nữa, tình trạng sức khỏe và tuân thủ của dân số nghiên cứu đối với các quy định dinh dưỡng và vận động có thể ảnh hưởng đến khả năng tổng quát hóa.
Tổng thể, những kết quả này hỗ trợ các hướng dẫn hiện hành về vận động và dinh dưỡng geriatric khuyến nghị lượng protein đủ cùng với tập luyện sức mạnh để bảo vệ sức khỏe cơ bắp mà không gây ra căng thẳng oxy hóa.
Kết luận
Tóm lại, thử nghiệm này được thiết kế tốt đã chứng minh rằng chế độ ăn giàu protein, riêng lẻ hoặc kết hợp với tập luyện sức mạnh, không làm tăng các chỉ số căng thẳng oxy hóa hoặc gây ra tác động sinh hóa có hại ở người cao tuổi. Các can thiệp này an toàn và có thể mang lại lợi ích để đối phó với teo cơ, thúc đẩy lão hóa khỏe mạnh.
Bác sĩ có thể yên tâm khi khuyên dùng lượng protein phù hợp và các chương trình tập luyện kháng lực được giám sát ở người cao tuổi để cải thiện khối lượng và chức năng cơ bắp mà không lo lắng về việc làm tăng căng thẳng oxy hóa. Nghiên cứu trong tương lai nên khám phá các kết quả dài hạn, các con đường cơ chế đặc biệt ở phụ nữ, và các chiến lược dinh dưỡng-vận động cá nhân hóa.
Tham khảo
Bragagna L, Maqboul L, Baron R, Harloff M, Spasova M, Noori S, Draxler A, Franzke B, Strasser EM, Zöhrer PA, Unterberger S, Aschauer R, Wessner B, Wagner KH. A high-protein diet with and without strength training shows no negative effects on oxidative stress markers in older adults. Redox Biol. 2025 Sep;85:103707. doi: 10.1016/j.redox.2025.103707. Epub 2025 May 30. PMID: 40541063; PMCID: PMC12219370.
Văn献附加:
– Cruz-Jentoft AJ, et al. Sarcopenia: revised European consensus on definition and diagnosis. Age Ageing. 2019;48(1):16-31.
– Wu G. Dietary protein intake and human health. Food Funct. 2016;7(3):1251-65.
– Powers SK, Jackson MJ. Exercise-induced oxidative stress: cellular mechanisms and impact on muscle force production. Physiol Rev. 2008;88(4):1243-76.