Tỷ lệ cao của rối loạn tâm thần và đau ở Khoa Hồi sức cấp cứu
Rối loạn tâm thần và đau là những thách thức phổ biến trong việc quản lý bệnh nhân nặng, thường đi kèm với các kết quả lâm sàng không thuận lợi, bao gồm thời gian thông khí cơ học kéo dài, thời gian lưu viện tăng, suy giảm chức năng nhận thức kéo dài và tỷ lệ tử vong cao hơn. Dù các phương pháp chăm sóc tích cực đã tiến bộ, nhưng các tình trạng này vẫn thường bị bỏ sót hoặc quản lý không đầy đủ. Việc công bố Hướng dẫn lâm sàng năm 2013 về Quản lý Đau, Bất an và Rối loạn tâm thần (PAD) đã đánh dấu một bước chuyển hướng quan trọng hướng tới các chiến lược dựa trên bằng chứng, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc theo dõi định kỳ và cách tiếp cận ‘đau trước’.
Tuy nhiên, bằng chứng gần đây cho thấy cần phải đánh giá lại tình hình hiện tại. Một phân tích phụ quan trọng từ một bài đánh giá hệ thống và phân tích tổng hợp quy mô lớn do Leong et al. (2025) thực hiện cung cấp cái nhìn đương đại về tỷ lệ và tần suất của các tình trạng này, đồng thời cung cấp một tiêu chuẩn quan trọng cho các nhà cung cấp chăm sóc tích cực trên toàn thế giới.
Cấu trúc phương pháp luận của nghiên cứu
Nghiên cứu này là một phân tích phụ của một bài đánh giá hệ thống trước đó (PROSPERO ID: CRD42022367715). Các nhà nghiên cứu đã tiến hành tìm kiếm nghiêm ngặt trên MEDLINE, EMBASE, CINAHL và Đăng ký Thử nghiệm Điều khiển Trung ương Cochrane, bao gồm tài liệu từ khi bắt đầu đến ngày 15 tháng 5 năm 2023.
Lựa chọn nghiên cứu và tổng hợp dữ liệu
Từ một nhóm ban đầu gồm 517 bài báo toàn văn, các tác giả đã bao gồm 213 nghiên cứu gốc từ 226 ấn phẩm, đại diện cho một nhóm lớn 183.285 bệnh nhân. Tiêu chí lựa chọn tập trung vào các nghiên cứu ngẫu nhiên hoặc quan sát về bệnh nhân nặng người lớn báo cáo tỷ lệ mắc hoặc tỷ lệ phổ biến của rối loạn tâm thần hoặc đau. Để đảm bảo tính vững chắc về mặt thống kê, dữ liệu tỷ lệ được chuyển đổi sử dụng phương pháp Freeman-Tukey double arcsine trước khi được tổng hợp trong mô hình phân tích tổng hợp ngẫu nhiên. Nguy cơ thiên lệch được đánh giá kỹ lưỡng bằng bảng kiểm tra tỷ lệ phổ biến của Viện Joanna Briggs.
Kết quả chính: Tỷ lệ phổ biến, tiểu loại và xu hướng thời gian
Phân tích tổng hợp đã cung cấp bằng chứng cấp cao về tình trạng hiện tại của rối loạn tâm thần và đau trong các đơn vị chăm sóc tích cực trên toàn cầu.
Tỷ lệ phổ biến và tần suất của rối loạn tâm thần
Dựa trên 173 nghiên cứu, tỷ lệ phổ biến tổng hợp của rối loạn tâm thần là 35,7% (KTC 95% 32,4–39,0%). Khi xem xét tần suất (trường hợp mới xuất hiện trong quá trình lưu trú tại Khoa Hồi sức cấp cứu), tỷ lệ tổng hợp là 28,8% (KTC 95% 23,2–34,8%) trên 41 nghiên cứu. Điều này cho thấy hơn một phần ba bệnh nhân nhập viện vào Khoa Hồi sức cấp cứu sẽ gặp rối loạn tâm thần trong thời gian lưu viện.
Thách thức của rối loạn tâm thần hypoactive
Một trong những phát hiện quan trọng nhất là phân bố của tiểu loại rối loạn tâm thần. Rối loạn tâm thần hypoactive được xác định là tiểu loại phổ biến nhất, với tỷ lệ phổ biến là 16,5% (KTC 95% 12,1–21,4%). Điều này có ý nghĩa lâm sàng vì rối loạn tâm thần hypoactive thường ‘im lặng’ và thường bị bỏ sót trong các vòng khám lâm sàng thường xuyên so với tiểu loại hyperactive gây rối loạn nhiều hơn.
Tỷ lệ phổ biến của đau
Đau vẫn là một mối quan tâm lớn, với tỷ lệ phổ biến tổng hợp là 43,5% (KTC 95% 28,6–58,9%) trên 11 nghiên cứu. Con số cao này nhấn mạnh nhu cầu tiếp tục sử dụng các công cụ đánh giá đau hệ thống, đặc biệt là đối với bệnh nhân không thể tự báo cáo do thông khí cơ học hoặc gây mê.
Tác động của Hướng dẫn PAD năm 2013
Một thành phần quan trọng của nghiên cứu này là phân tích thời gian so sánh dữ liệu trước và sau khi công bố Hướng dẫn PAD năm 2013. Kết quả cho thấy các hướng dẫn chuẩn hóa đang thay đổi thực hành lâm sàng.
Giảm tỷ lệ rối loạn tâm thần
Tỷ lệ phổ biến của rối loạn tâm thần đã giảm đáng kể từ 39,9% (trước 2013) xuống 32,3% (sau 2013), với p-value là 0,02. Thú vị thay, tần suất rối loạn tâm thần không giảm một cách thống kê đáng kể, điều này cho thấy mặc dù ít bệnh nhân hơn có rối loạn tâm thần tại bất kỳ thời điểm nào, nhưng tỷ lệ mắc mới vẫn là một rào cản dai dẳng.
Sự giảm đáng kể tỷ lệ phổ biến của đau
Có lẽ phát hiện đáng chú ý nhất là sự giảm tỷ lệ phổ biến của đau. Trước Hướng dẫn năm 2013, tỷ lệ phổ biến của đau được ước tính là 64,6%. Sau 2013, con số này giảm xuống 35,8% (p = 0,046). Sự giảm gần 30% này nhấn mạnh thành công của các giao thức ‘đau trước’ và việc sử dụng rộng rãi hơn các thang đo đau được xác minh như Công cụ Quan sát Đau Chăm sóc Tích cực (CPOT).
Bình luận lâm sàng và hiểu biết về cơ chế
Các phát hiện của Leong et al. cung cấp cả sự khích lệ và lời kêu gọi hành động. Sự giảm tỷ lệ rối loạn tâm thần và đau có thể là kết quả trực tiếp của việc triển khai gói ‘ABCDEF’ (Đánh giá, Phòng ngừa và Quản lý Đau; Cả hai Thử nghiệm Tỉnh thức Tự phát và Thử nghiệm Hô hấp Tự phát; Lựa chọn Thuốc giảm đau và Gây mê; Theo dõi và Quản lý Rối loạn tâm thần; Di chuyển Sớm; và Tham gia Gia đình).
Sự tồn tại của rối loạn tâm thần hypoactive
Dù có những cải thiện, tỷ lệ cao của rối loạn tâm thần hypoactive vẫn là một điểm mù chẩn đoán. Khác với bệnh nhân kích thích cần can thiệp ngay lập tức, bệnh nhân hypoactive có thể trông ‘lặng lẽ’ hoặc ‘ngủ’, trong khi mắc phải rối loạn chức năng thần kinh nhận thức đáng kể. Nghiên cứu này củng cố nhu cầu sàng lọc bắt buộc hai lần mỗi ngày bằng các công cụ được xác minh như CAM-ICU hoặc Danh sách Sàng lọc Rối loạn tâm thần Chăm sóc Tích cực (ICDSC).
Hạn chế và khả năng áp dụng rộng rãi
Mặc dù nghiên cứu này rất toàn diện, các tác giả công nhận sự khác biệt của các nghiên cứu được bao gồm. Sự biến đổi trong loại Khoa Hồi sức cấp cứu (y học vs. phẫu thuật), mức độ nghiêm trọng của bệnh nhân và các công cụ đánh giá cụ thể được sử dụng ở các trung tâm khác nhau có thể ảnh hưởng đến kết quả tổng hợp. Tuy nhiên, khối lượng lớn dữ liệu (hơn 180.000 bệnh nhân) đã cung cấp trọng lượng đáng kể cho các kết luận.
Kết luận
Phân tích tổng hợp xác nhận rằng mặc dù chúng ta đã đạt được những bước tiến đáng kể trong việc giảm gánh nặng của rối loạn tâm thần và đau ở Khoa Hồi sức cấp cứu kể từ năm 2013, nhưng các tình trạng này vẫn ảnh hưởng đến gần một nửa số bệnh nhân. Sự tồn tại dai dẳng của rối loạn tâm thần hypoactive cho thấy nỗ lực theo dõi của chúng ta cần trở nên chặt chẽ hơn. Đối với bác sĩ, dữ liệu này là một lời nhắc nhở rằng việc triển khai các gói chuẩn hóa không chỉ là yêu cầu hành chính mà còn là một can thiệp đã được chứng minh giúp giảm đáng kể tỷ lệ mắc bệnh của bệnh nhân.
Reference
Leong AY, Edginton S, Lee LA, Jaworska N, Burry L, Fiest KM, Doig CJ, Niven DJ. Prevalence and incidence of ICU delirium and pain: a systematic review and meta-analysis. Intensive Care Med. 2025 Nov;51(11):2093-2103. doi: 10.1007/s00134-025-08167-7. Epub 2025 Oct 21. PMID: 41117943

