Giải mã tác động của bổ sung Vitamin D đối với bệnh gan mạn tính: Những hiểu biết từ một phân tích tổng hợp toàn diện

Giải mã tác động của bổ sung Vitamin D đối với bệnh gan mạn tính: Những hiểu biết từ một phân tích tổng hợp toàn diện

Tổng quan

  • Bổ sung Vitamin D làm giảm đáng kể các enzym gan (ALT, AST, GGT) và các chỉ số chuyển hóa như insulin và HOMA-IR ở bệnh nhân bệnh gan mạn tính.
  • Không có tác động đáng kể đến sự sống sót tổng thể, tích tụ mỡ gan (CAP) hoặc độ cứng gan (LSM) qua 46 thử nghiệm ngẫu nhiên có kiểm soát (RCT) với 4084 bệnh nhân.
  • Các cải thiện chuyển hóa, mặc dù có ý nghĩa thống kê, là nhẹ, cho thấy tác động hạn chế đối với các kết quả lâm sàng chính.
  • Bằng chứng hiện tại nhấn mạnh cần thêm các thử nghiệm ngẫu nhiên có kiểm soát đủ sức mạnh để xác định rõ hơn vai trò của Vitamin D trong quản lý bệnh gan mạn tính.

Nền tảng nghiên cứu

Suy giảm Vitamin D là một bệnh đồng mắc phổ biến ở bệnh nhân bệnh gan mạn tính (CLD), một phần do khả năng hydroxy hóa gan bị suy giảm và hấp thu đường ruột kém. Với các đặc tính miễn dịch điều hòa và chống xơ hóa của Vitamin D, các hội đồng gan học quốc tế khuyến nghị bổ sung trong trường hợp thiếu hụt được xác nhận. Tuy nhiên, lợi ích lâm sàng của việc bổ sung Vitamin D ngoài việc điều chỉnh mức độ huyết thanh, đặc biệt là đối với các kết quả liên quan đến gan, vẫn chưa rõ ràng. Các thử nghiệm hiện tại cho kết quả không nhất quán về tác động của Vitamin D đối với các chỉ số tổn thương gan, tiến triển bệnh và sự sống sót của bệnh nhân, thúc đẩy nhu cầu tổng hợp đầy đủ bằng chứng chất lượng cao.

Thiết kế nghiên cứu

Đánh giá hệ thống và phân tích tổng hợp này bao gồm dữ liệu từ 46 thử nghiệm ngẫu nhiên có kiểm soát (RCT), bao gồm tổng cộng 4084 bệnh nhân được chẩn đoán mắc các dạng khác nhau của bệnh gan mạn tính, bao gồm viêm gan virus, gan nhiễm mỡ không do rượu (NAFLD) và xơ gan từ nhiều nguyên nhân. Các phác đồ bổ sung Vitamin D khác nhau, nhưng nói chung bao gồm các dạng uống được quản lý trong khoảng thời gian lên đến 12 tháng. Nhóm so sánh bao gồm giả dược hoặc chăm sóc tiêu chuẩn không có Vitamin D.

Các kết quả chính được đánh giá bao gồm sự sống sót tổng thể, tham số suy giảm kiểm soát (CAP) phản ánh xơ gan, đo độ cứng gan (LSM) chỉ ra xơ gan, và thay đổi trong các enzym gan (ALT, AST, GGT). Các kết quả thứ cấp đánh giá các thông số chuyển hóa như hồ sơ lipid, nồng độ insulin và mô hình đánh giá đề kháng insulin (HOMA-IR).

Việc trích xuất dữ liệu bao gồm tỷ lệ rủi ro tổng hợp (RR) cho sự sống sót và sự khác biệt trung bình (MD) với khoảng tin cậy 95% (CI) cho các biến số liên tục, tổng hợp sử dụng mô hình hiệu ứng ngẫu nhiên để tính đến sự biến đổi giữa các nghiên cứu.

Kết quả chính

Kết quả sống sót

Bốn RCT báo cáo dữ liệu sống sót tại các khoảng thời gian 6 và 12 tháng. Sau 6 tháng, bổ sung Vitamin D mang lại sự tăng sống sót không có ý nghĩa thống kê (RR 1.14; 95% CI 0.85–1.54). Sau 12 tháng, tỷ lệ sống sót giữa nhóm Vitamin D và nhóm đối chứng gần như tương đương (RR 0.99; 95% CI 0.83–1.17), cho thấy không có lợi ích về sự sống sót.

Tham số cấu trúc gan: CAP và LSM

Phân tích xơ gan qua CAP trên 3 RCT không cho thấy giảm đáng kể liên quan đến việc bổ sung Vitamin D (MD -23.50 dB/m; 95% CI -81.72 đến 34.72), cũng như đo LSM của xơ gan không cải thiện đáng kể (MD -0.65 kPa; 95% CI -1.98 đến 0.68), cho thấy Vitamin D không điều chỉnh nội dung mỡ gan hoặc độ cứng trong ngắn và中期.

肝酶和代谢标志物

维生素D补充剂导致关键肝酶的统计学显著但轻微减少:ALT降低4.98 IU/L(95% CI -8.28至-1.68),AST降低3.33 IU/L(-6.25至-0.40),GGT降低5.14 IU/L(-6.40至-3.88)。这些酶是肝细胞损伤和胆汁淤积的标志,表明肝炎症状有所改善。

代谢参数也随着维生素D的补充而改善:胰岛素水平下降0.79 μIU/L(95% CI -1.36至-0.21),HOMA-IR降低0.31(95% CI -0.62至-0.01),表明胰岛素敏感性增强。甘油三酯适度减少7.59 mg/dL(95% CI -15.09至-0.81),与有益的代谢调节一致。

包括15个RCT用于HOMA-IR和超过20个RCT用于肝酶支持这些发现的稳健性,尽管效应大小在临床上仍然较小。

专家评论

肝酶水平和胰岛素抵抗的轻微改善可能反映了维生素D在调节免疫反应和葡萄糖代谢中的作用,然而这些生化变化尚未转化为纤维化或生存率的可测量改善。潜在原因包括纳入人群的异质性、基线维生素D状态的差异、补充剂量和持续时间的不同,以及肝病进展的多因素性质。

缺乏生存益处强化了维生素D不应替代已建立的肝病治疗方法,但可以作为纠正缺钙和潜在调节代谢参数的辅助手段。当前的肝病指南主要建议在晚期肝病中补充维生素D以预防肌肉骨骼并发症,而不是直接治疗肝功能障碍。

元分析的显著局限性包括试验规模适中、干预方案的变异性以及随访期短,不足以捕捉长期临床结果。需要进一步的高质量RCT,特别是关注以患者为中心的终点并按病因和基线维生素D状态分层。

结论

在慢性肝病患者中补充维生素D与肝酶和胰岛素抵抗标志物的统计学显著减少相关,表明一些生化益处。然而,目前的证据不支持在研究期间内生存率、肝脂肪或纤维化的改善。临床医生应继续根据指南纠正CLD中的维生素D缺乏,但对仅通过补充剂期望重大肝或生存改善保持谨慎。未来的研究应优先进行足够有影响力的RCT,具有标准化剂量和更长的随访期,以明确澄清维生素D在慢性肝病中的治疗作用。

资金和注册

本系统评价和元分析已在PROSPERO注册(CRD42022370312)。文章未指定资金来源。

参考文献

Martinekova P, Obeidat M, Topala M, Váncsa S, Veres DS, Zolcsák Á, Pál M, Földvári-Nagy L, Banovcin P, Erőss B, Hegyi P, Hagymasi K. 维生素D补充剂在慢性肝病中的作用:随机对照试验的系统评价和元分析. Nutr Rev. 2025 Nov 1;83(11):2043-2054. doi: 10.1093/nutrit/nuaf117. PMID: 40644459; PMCID: PMC12512233.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *