Nhấn mạnh
- Kích thích não sâu của nhân dưới đồi (STN-DBS) mang lại cải thiện vận động bền vững cho bệnh Parkinson (PD) trong 5 năm.
- STN-DBS ức chế đáng kể loạn động và cải thiện hoạt động hàng ngày mà không cần dùng thuốc.
- Mức độ giảm ổn định 28% liều tương đương levodopa được duy trì trong suốt 5 năm.
- Điều trị cho thấy hồ sơ an toàn thuận lợi, với nhiễm trùng là tác dụng phụ nghiêm trọng phổ biến nhất.
Nền tảng nghiên cứu và gánh nặng bệnh lý
Bệnh Parkinson (PD) là một rối loạn thần kinh thoái hóa tiến triển ảnh hưởng đến hơn 6 triệu người trên toàn thế giới, chủ yếu được đặc trưng bởi các triệu chứng vận động như chậm chạp, cứng, run và bất ổn về tư thế. Khi bệnh tiến triển, các dao động vận động và loạn động do liệu pháp levodopa mạn tính gây ra làm giảm đáng kể chất lượng cuộc sống và sự tự lập chức năng. Mặc dù đã tối ưu hóa liệu pháp thuốc, nhiều bệnh nhân vẫn gặp phải kiểm soát triệu chứng không lý tưởng theo thời gian. Kích thích não sâu (DBS) nhắm vào nhân dưới đồi (STN) đã xuất hiện như một liệu pháp phẫu thuật bổ trợ hiệu quả cung cấp sự giảm nhẹ các triệu chứng vận động.
Tuy nhiên, độ bền và hồ sơ an toàn của STN-DBS sau hai đến ba năm vẫn chưa được mô tả đầy đủ trong các thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng quy mô lớn. Thử nghiệm INTREPID được thiết kế để giải quyết khoảng cách này bằng cách đánh giá kết quả lâm sàng và an toàn 5 năm của STN-DBS sử dụng hệ thống DBS Vercise trong một nghiên cứu đa trung tâm có kiểm soát chặt chẽ, tiền cứu. Điều này rất quan trọng để hướng dẫn các quyết định lâm sàng về lựa chọn bệnh nhân, tư vấn và chiến lược quản lý ở bệnh nhân Parkinson trung bình đến nặng.
Thiết kế nghiên cứu
INTREPID là một nghiên cứu tiền cứu, ngẫu nhiên (tỷ lệ 3:1), mù đôi, có đối chứng giả trong 12 tuần, sau đó là giai đoạn mở rộng không che giấu lên đến 5 năm tại 23 trung tâm rối loạn chuyển động ở Hoa Kỳ. Nghiên cứu đã tuyển chọn 313 bệnh nhân mắc bệnh Parkinson nguyên phát song bên có thời gian mắc bệnh trên 5 năm, được đặc trưng bởi khuyết tật vận động đáng kể (thang điểm Hoehn và Yahr đã sửa đổi >2) và chức năng vận động kém vượt quá 6 giờ mỗi ngày. Tiêu chí bao gồm yêu cầu điểm số thang điểm đánh giá bệnh Parkinson thống nhất (UPDRS-III, không dùng thuốc) ít nhất 30 điểm và cải thiện đáp ứng 33% hoặc hơn với thuốc.
Các đối tượng được ngẫu nhiên phân vào nhóm hoạt động nhận cấy ghép song bên của các điện cực STN-DBS với hệ thống DBS Vercise và kích thích được bắt đầu sau phẫu thuật. Bệnh nhân trong nhóm đối chứng nhận kích thích giả để duy trì mù. Các điểm cuối chính bao gồm sự thay đổi trong chức năng vận động (UPDRS-III), mức độ loạn động, hoạt động hàng ngày (UPDRS-II) và đánh giá các sự kiện an toàn.
Kết quả chính
Trong số 191 bệnh nhân nhận DBS, 137 (72%) hoàn thành theo dõi 5 năm. Nhóm có độ tuổi trung bình là 60 tuổi và 73% là nam giới.
- Cải thiện chức năng vận động: Điểm UPDRS-III không dùng thuốc cải thiện đáng kể từ mức trung bình 42.8 ở cơ sở dữ liệu ban đầu xuống còn 21.1 sau 1 năm (cải thiện 51%, khoảng tin cậy 95%: 49%-53%, P < .001), giảm nhẹ nhưng vẫn duy trì ở 27.6 (cải thiện 36%, khoảng tin cậy 95%: 33%-38%, P < .001) sau 5 năm.
- Cải thiện hoạt động hàng ngày: Điểm UPDRS-II không dùng thuốc cải thiện từ 20.6 xuống 12.4 sau 1 năm (cải thiện 41%, khoảng tin cậy 95%: 38%-42%, P < .001) và duy trì ở 16.4 (cải thiện 22%, khoảng tin cậy 95%: 18%-23%, P < .001) sau 5 năm.
- Ức chế loạn động: Điểm loạn động giảm đáng kể, từ 4.0 ở cơ sở dữ liệu ban đầu xuống còn 1.0 sau 1 năm (giảm 75%, khoảng tin cậy 95%: 73%-75%, P < .001) và vẫn giảm đáng kể ở 1.2 sau 5 năm (giảm 70%, khoảng tin cậy 95%: 63%-75%, P < .001).
- Giảm thuốc: Liều hàng ngày tương đương levodopa giảm 28% sau 1 năm và duy trì ổn định qua 5 năm (khoảng tin cậy 95%: 26%-31%, P < .001), phản ánh việc giảm gánh nặng thuốc.
- Hồ sơ an toàn: Tác dụng phụ nghiêm trọng phổ biến nhất là nhiễm trùng (được báo cáo ở 9 bệnh nhân), trong khi có 10 ca tử vong, không có ca nào được gán cho biến cố liên quan đến thiết bị hoặc thủ thuật. Tổng thể, hồ sơ an toàn phù hợp với các rủi ro đã biết của liệu pháp DBS.
Những lợi ích bền vững này xảy ra mặc dù có sự giảm nhẹ về hiệu quả theo thời gian, có thể phản ánh sự thoái hóa thần kinh tiến triển đặc trưng của PD.
Bình luận chuyên gia
Dữ liệu 5 năm của INTREPID cung cấp bằng chứng thuyết phục ủng hộ STN-DBS là một can thiệp bền vững và hiệu quả cho việc kiểm soát triệu chứng vận động và chức năng ở bệnh nhân Parkinson trung bình đến nặng. Việc duy trì lâu dài lợi ích vận động và ức chế loạn động cùng với việc giảm liệu pháp dopaminergic giải quyết những thách thức quan trọng trong quản lý bệnh khi bệnh tiến triển. Thiết kế ngẫu nhiên có đối chứng giả của nghiên cứu mang lại sức mạnh cho những kết luận này so với các nhóm quan sát.
Hạn chế bao gồm giai đoạn không che giấu có thể gây ra thiên lệch và tỷ lệ bỏ cuộc của bệnh nhân trong quá trình theo dõi dài hạn, mặc dù tỷ lệ giữ chân 72% là tương đối cao đối với dân số bệnh. Ngoài ra, kết quả về nhận thức và tâm thần học không được chi tiết và nên được xem xét kỹ lưỡng do các tác động đã biết của DBS đối với các lĩnh vực này.
Về mặt cơ chế, STN-DBS điều chỉnh các mạch cơ quan nền bệnh lý, làm giảm các mẫu bắn điện bất thường gây ra rối loạn vận động. Lợi ích bền vững của nó làm nổi bật mục tiêu điều trị của trung tâm thần kinh này.
Kết luận
Kết quả 5 năm của thử nghiệm INTREPID khẳng định rằng STN-DBS song bên cung cấp cải thiện đáng kể và bền vững trong các triệu chứng vận động, chức năng hàng ngày và kiểm soát loạn động ở bệnh nhân Parkinson trung bình đến nặng, với việc giảm ổn định nhu cầu dùng thuốc và hồ sơ an toàn có thể quản lý. Những phát hiện này củng cố vị trí của STN-DBS là một phương pháp điều trị then chốt cho bệnh nhân Parkinson được lựa chọn phù hợp và chứng minh cho những nỗ lực tiếp tục nhằm tối ưu hóa việc lựa chọn bệnh nhân và các chiến lược quản lý dài hạn.
Nghiên cứu trong tương lai nên tập trung vào kết quả nhận thức, tâm thần học và xác định các dấu sinh học dự đoán đáp ứng bền vững. Sự tích hợp với các liệu pháp mới có thể cải thiện hơn nữa chăm sóc đa chiều cho bệnh Parkinson.
Tài liệu tham khảo
Starr PA, Shivacharan RS, Goldberg E, et al; INTREPID Study Group. Five-Year Outcomes from Deep Brain Stimulation of the Subthalamic Nucleus for Parkinson Disease. JAMA Neurol. 2025 Sep 15:e253373. doi:10.1001/jamaneurol.2025.3373.
Schuepbach WM, Rau J, Knudsen K, et al. Neurostimulation for Parkinson’s disease with early motor complications. N Engl J Med. 2013;368(7):610-622.
Okun MS. Deep-brain stimulation for Parkinson’s disease. N Engl J Med. 2012;367(16):1529-1538.